(i dôg, i thegir, archaic i thögir), pa.t. tunc (i thyngir) (bring)
Sindarin
tunc
noun. chance, occurrence; arrival; hit at shooting; luck
tog
lead
tog
lead
tog
bring
tog- (i dôg, i thegir, archaic i thögir), pa.t. tunc (i thyngir) (lead)
tog
bring
(i dôg, i thegir, archaic i thögir), pa.t. tunc (i thyngir) (lead)
tog- (i dôg, i thegir, archaic i thögir), pa.t. tunc (i thyngir) (bring)